Ấn T để tra

khuôn thiêng 

danh từ
 

(, văn chương) trời, coi như cái khuôn lớn đúc nên muôn vật trong vũ trụ, theo quan niệm thời xưa: "Khuôn thiêng dù phụ tấc thành, Cũng liều bỏ quá xuân xanh một đời." (TKiều)