sông cạn đá mòn
(văn chương) thiên nhiên thay đổi nhiều (thường dùng trong lời thề, để đối lập với ý lòng người vẫn không đổi thay): "Dù cho sông cạn đá mòn, Còn non, còn nước, hãy còn thề xưa." (TĐà; 7)