tận
(hiếm) (chỗ hoặc lúc) đến đấy là hết, là giới hạn cuối cùng: nơi sơn cùng thuỷ tận * năm cùng tháng tận
từ biểu thị điều sắp nêu ra là vị trí, giới hạn cuối cùng mà hành động vừa nói đến đạt tới: đưa tận tay * đi đến tận khuya mới về * bóc lột tận xương tuỷ