thân chinh
(cũ) (vua) tự mình cầm quân ra mặt trận: nhà vua thân chinh đi đánh giặc
(trang trọng) (tự mình) trực tiếp đi làm một việc nào đó mà đáng lẽ có thể giao cho người dưới làm: bộ trưởng thân chinh đi kiểm tra